Căng thẳng Chính trị: Việc leo thang căng thẳng Mỹ-Trung Quốc khiến các nhà khoa học gốc Hoa, đặc biệt những người có tài trợ từ chính phủ Mỹ, bị soi xét kỹ lưỡng. Zhu, người từng nhận tài trợ của Lầu Năm Góc, không phải là ngoại lệ.
Trong bối cảnh đó, Trung Quốc đã đưa ra một lời đề nghị mà ông mô tả là "không thể có được ở Mỹ."
Vào tháng 8 năm 2020, Zhu chấp nhận các chức danh giáo sư tại hai trường đại học hàng đầu của Trung Quốc là Đại học Bắc Kinh và Đại học Thanh Hoa. Quan trọng hơn, chính quyền thành phố Bắc Kinh đã cam kết tài trợ và trao cho ông chức Giám đốc sáng lập Viện Trí tuệ Nhân tạo Tổng quát Bắc Kinh (BIGAI).
Theo các nguồn tin thân cận, trong vòng năm năm kể từ khi chuyển về, Zhu đã nhận được vài trăm triệu đô la tài trợ nghiên cứu, một nguồn lực khổng lồ và chưa từng có tiền lệ.
Khi một người bạn lâu năm ở Harvard, Mark Nitzberg, hỏi ông rằng liệu ông có chắc chắn về quyết định này không, Zhu đã trả lời:
"Họ đang trao cho tôi những nguồn lực mà tôi không bao giờ có thể có được ở Mỹ. Nếu tôi muốn xây dựng hệ thống mà tôi hình dung trong đầu, thì đây là cơ hội chỉ có một lần trong đời. Tôi phải làm điều đó."
Câu nói "Tôi phải làm điều đó" đã trở thành tựa đề cho bài báo về ông, tóm tắt động lực cốt lõi: đó là một sự cần thiết về mặt khoa học để theo đuổi một tầm nhìn mà ông tin là đúng đắn, bất chấp những rào cản chính trị hay địa lý.
Cuộc Cá Cược vào Cuộc đua AI Toàn cầu
Việc Song-Chun Zhu trở về đã được truyền thông Trung Quốc ca ngợi là hành động yêu nước, một sự tiếp sức quan trọng cho tham vọng AI của đất nước. Ông thậm chí đã trở thành thành viên của cơ quan cố vấn chính trị cao nhất của Trung Quốc, nơi ông đề xuất Trung Quốc nên coi AI với mức độ khẩn cấp chiến lược tương đương với chương trình vũ khí hạt nhân.
Sự ra đi của ông đã gióng lên một hồi chuông cảnh tỉnh ở Mỹ. Các nhà lập pháp Mỹ sau đó đã yêu cầu giải trình về việc các cơ quan tài trợ như UCLA và Lầu Năm Góc đã bỏ qua các "dấu hiệu đáng lo ngại" về mối quan hệ của Zhu với một đối thủ địa chính trị như thế nào.
Một yếu tố cá nhân cũng đóng vai trò nhất định, củng cố quyết tâm của ông: con gái ông, Zhu Yi, một vận động viên trượt băng nghệ thuật, đã từ bỏ quốc tịch Mỹ để đại diện cho Trung Quốc tại Thế vận hội Mùa đông Bắc Kinh 2022. Cả hai cha con đều cùng lúc trở về "đóng góp" cho quê hương.
Tầm quan trọng của Song-Chun Zhu không chỉ nằm ở việc ông là một nhà khoa học tài năng, mà còn ở việc ông đang đặt cược vào một mô hình AI hoàn toàn khác.
Nếu AI hiện tại (LLMs) được coi là một cuộc đua về quy mô và sức mạnh tính toán (Big Data), thì Zhu đang đặt cược rằng cuộc cách mạng tiếp theo sẽ là về sự hiệu quả và trí tuệ cốt lõi (Small Data, GAI). Ông tin rằng, chính sự tự do khỏi xu hướng "hot" và nguồn tài trợ dồi dào để theo đuổi những ý tưởng căn bản, ít được ưa chuộng hơn ở Mỹ, sẽ giúp Trung Quốc tạo ra bước đột phá quyết định.
Song-Chun Zhu có thể đúng, và cũng có thể sai. Nhưng sự ra đi của ông cho thấy một thực tế rõ ràng: sự thống trị của Mỹ trong lĩnh vực nghiên cứu AI đang bị thách thức nghiêm trọng. Nếu mô hình GAI của ông thành công, Zhu, người từng muốn rời bỏ quê hương để tìm đến "thánh đường khoa học," giờ đây lại nắm giữ chìa khóa để Trung Quốc trở thành người dẫn đầu cuộc đua Trí tuệ Nhân tạo toàn cầu.
Quyết định của Zhu không chỉ là một câu chuyện cá nhân; đó là một phép ẩn dụ cho sự phân cực khoa học đang diễn ra, nơi căng thẳng địa chính trị đang định hình lại nơi mà những ý tưởng lớn nhất về tương lai nhân loại sẽ được ươm mầm.